Họ và tên: Bài 1 Lớp: 2 BÀI TẬP CUỐI TUẦN – TUẦN 18 Thứ ngày tháng năm 20 THƯ CỦA MẸ Sáng nay, ở trường về, con đi qua mặt một người đáng thương đang bế trên tay một đứa trẻ xanh xao và ốm yếu. Con nhìn bà ta, và con không cho gì hết dù trong túi có tiền. Nghe mẹ bảo, con ạ. Đừng quen thói dửng dưng đi qua trước người nghèo khổ, và hơn nữa đi trước một người mẹ, xin một xu cho con mình. Con hãy nghĩ rằng có thể đứa bé ấy đang đói, hãy nghĩ đến nỗi khắc khoải của người đàn bà đáng thương! Hãy tin lời mẹ, En-ri-cô ạ, thỉnh thoảng con phải biết trích ra một đồng từ túi tiền của con để giúp một cụ già không nơi nương tựa, một bà mẹ không có bánh ăn, một đứa trẻ không có mẹ. Con hãy nghĩ rằng con chẳng thiếu thứ gì hết và người nghèo khổ thì thiếu thốn tất cả mọi thứ. Trong lúc con ước mong được sung sướng thì họ cầu xin để khỏi chết đói. Thật là buồn khi nghĩ rằng giữa bao nhiêu nhà giàu có, ngoài phố xá bao nhiêu là xe cộ và trẻ con mặc toàn quần áo nhung mà lại có những đàn bà và trẻ con không có gì mà ăn cả! Không có gì mà mặc cả! Ôi! En-ri-cô, từ nay về sau đừng có bao giờ đi qua trước một bà mẹ xin cứu giúp mà không đặt vào tay họ một đồng nào. (Theo Những tấm lòng cao cả) Đọc bài sau: Dựa vào nội dung bài đọc hãy khoanh vào chữ cái trước câu trả lời đúng: 1. Khi ở trường về, En-ri-cô đã gặp ai? a. Một người ăn xin bị què chân. b. Một người đáng thương đang bế trên tay một đứa trẻ xanh xao và ốm yếu. c. Một cậu bé đánh giày. 2. Vì sao mẹ không hài lòng về cách cư xử của En-ri-cô với người đàn bà đáng thương đó? a. Vì khi gặp người đó, En-ri-cô đã tránh đi vì trong túi không có tiền. b. Vì khi gặp người đó, En-ri-cô đã nhìn bà ta và không cho gì hết, dù trong túi có tiền. c. Vì khi gặp người đó, En-ri-cô đã cho bà ta tiền. 3. Theo mẹ của En-ri-cô, vì sao cần phải giúp đỡ những người nghèo khổ? a. Vì họ là những người không có cái ăn, cái mặc, rất đáng thương. b. Vì giúp đỡ họ sẽ được họ biết ơn. c. Vì giúp đỡ họ mình sẽ gặp được nhiều may mắn. 4. Bức thư của mẹ En-ri-cô cũng nhắn nhủ chúng ta điều gì? a. Bức thư của mẹ En-ri-cô muốn nhắc chúng ta không nên để ý đến những người nghèo khổ. b. Bức thư của mẹ En-ri-cô nhắn nhủ chúng ta phải biết quan tâm, thông cảm và giúp đỡ những người nghèo khổ, gặp khó khăn, hoạn nạn. c. Bức thư của mẹ En-ri-cô nhắn nhủ chúng ta phải quan tâm, chào hỏi những người nghèo khổ. 5. Hãy viết tiếp từ 2 đến 4 câu để hoàn thành đoạn văn nói về những người nhân ái trong cuộc sống? Thật là vui khi nghĩ rằng trong cuộc sống này còn biết bao con người có tấm lòng nhân ái như mẹ En-ri-cô. Họ biết .................................................................... ... ... ... 6. Câu “Con nhìn bà ta và con không cho gì hết, dù trong túi có tiền.” thuộc kiểu câu nào trong các kiểu câu dưới đây? a. Ai là gì? b. Ai làm gì? c. Ai thế nào? 7. Câu hỏi nào dùng để hỏi cho bộ phận in đậm trong câu “Cô giáo là người mẹ hiền thứ hai của em.”? a. Cô giáo của em là ai? Bài 2 b. Ai là người mẹ hiền thứ hai của em? c. Có phải cô giáo là người mẹ hiền thứ hai của em không? Điền dấu chấm, dấu phẩy, dấu chấm phẩy vào ô trống: Sợ bẩn Trong giờ học môn Tự nhiên và Xã hội ¨ (1) cô hỏi Tí: - Tại sao khi được bón phân, cây cối lại xanh tốt ¨ (2) Tí: Bài 3 - Thưa cô ¨ (3) vì cây cối sợ bẩn ¨ (4) nó vươn cao để tránh chỗ bẩn ạ ¨ (5) Em hãy tưởng tượng mình là En-ri-cô và hoàn thành bức thư ngắn đáp lại lời khuyên của mẹ. ... ... ĐÁP ÁN – TUẦN 18 TIẾNG VIỆT Bài 1: Câu 1 2 3 4 5 6 7 Đáp án b b a b Gợi ý: Thật là vui khi nghĩ rằng trong cuộc sống này còn biết bao con người có tấm lòng nhân ái như mẹ En-ri-cô. Họ biết quan tâm, thông cảm và giúp đỡ những người nghèo khổ, gặp khó khăn, hoạn nạn. Họ giúp đỡ những đồng bào gặp thiên tai, lũ lụt, nuôi dưỡng những cụ già không nơi nương tựa, chăm sóc những trẻ em mồ côi,... Tấm lòng nhân ái đó thật đáng quý, đáng trân trọng. Cuộc sống này chắc chắn sẽ tốt đẹp hơn khi mỗi người chúng ta đều biết quan tâm, yêu thương, chia sẻ với những người nghèo khổ khó khăn hơn mình. b b Bài 2: Thứ tự các dấu cần điền: (1) dấu phẩy, (2) dấu hỏi, (3) dấu phẩy, (4) dấu phẩy, (5) dấu chấm. Bài 3: Gợi ý Mẹ yêu quý! Đọc xong bức thư của mẹ và nhớ lại hành động của mình lúc sáng, con cảm thấy rất hối hận. Con thật vô tâm khi dửng dưng đi qua người nghèo khổ, và hơn nữa là một người mẹ, xin một xu cho con mình. Con đã không nghĩ đứa trẻ đó có thể chết đói vì không có bánh ăn, còn bà mẹ đáng thương chắc sẽ tuyệt vọng và đau khổ vì sự mất mát to lớn đó. Con đã chỉ biết mình là một đứa trẻ sung sướng mà chưa nghĩ đến việc giúp đỡ những người không được sung sướng như mình. Mẹ hãy tha lỗi cho con, mẹ nhé! Chắc chắn từ nay về sau con sẽ không bao giờ đi qua một bà mẹ xin cứu giúp mà không đặt vào tay họ một đồng nào. Con sẽ luôn quan tâm và giúp đỡ những người nghèo khổ hơn mình.
Tài liệu đính kèm: